Lái may may chị quản lý JULIA vắng chồng, đến tỉ mẩn khêu từng cái hạt ớt vì sợ tôi loét dạ dày, cộng thêm cái tính “nồng nàn” sao y của mẹ…. Để đến được với nhau, cả tôi và Phương sẽ còn phải thay đổi nhiều – mẹ nghĩ vậy, nhưng ít nhất mẹ biết đã có người có thể chăm lo cho con trai mẹ. Với bản năng và sự tinh tế của một người làm cha mẹ, mẹ tin vào linh cảm của mình, rằng ai sẽ là người có thể tin tưởng để giao con trai mình. Tất nhiên những điều đó mẹ sẽ không nói, tôi cũng không nói, Lái may may chị quản lý JULIA nứng lồn Phương sẽ đủ tinh tế để hiểu được vị trí của em. – Nào, nâng cốc. Chúc sức khỏe! – Thằng Cường có gì nói thì nói đi! – Mẹ khởi sướng. – Nói gì ạ? – Từ qua đến giờ đi chợ với ai tôi chẳng biết! – mẹ đánh mắt sang phía Phương. – À, vâng. Giới thiệu với